INTRODUCTION
Okay, nghe sẽ thật kì khi tôi bắt đầu với câu chuyện này,nhưng thực sự tôi nghĩ rất nhiều về đôi bàn tay của mình . Tôi sinh ra đã thuận tay phải , bố tôi cũng vậy nhưng ông tuyệt đối tin tưởng rằng tôi thuận tay phải. Tôi nghĩ đó là vì ông luôn tin những người thuận tay trái phải “ học thế giới ngược “
Và tôi biết ông đã có một quãng thời gian khó khăn khi tìm cách chơi guitar với tay trái ngay cả bây giờ và sau này…
Với bất kì lí do nào , từ khi tôi bắt đầu học viết ông đã bắt tôi phải sử dụng tay phải .Và nó đã có tác dụng. Trong suốt phần đời còn lại của mình ,tôi thuận tay trái ,nhưng tôi lại viết với tay phải .Bởi vậy nếu bạn ko thích chữ viết của tôi – nói với bố tôi
Tôi đọc từ đầu đến cuối một cuốn sách về nghệ thuật chữ đẹp và tự dạy bản thân viết các kí tự Trung Quốc .Với tay phải. Trên máy bay. Tôi đã đủ tư cách để đi 1 chiếc phản lực từ L.A đến New York. Chuyến bay ko hề yên ổn chút nào , mực bị tràn ra ít nhất là hai lần, và tôi đã cố gắng tự mình xoay xở qua mọi thứ , giấy, ghế máy bay và khi tôi cố gắng lau sạch vết bẩn bên trong phòng tắm , mẹ tôi đang hét tôi vì đống mực vung vãi khắp nơi ,nhưng lúc đó thì tôi đã thực sự ở trong phòng tắm.
Từ “ calligraphy” là từ theo tiềng Hi Lạp ,có nghĩa là “ chữ nghệ thuật” .Tin tôi đi ,mọi người,nếu mà người Hi Lạp nhìn thấy cái mà tôi đang viết, chắc chắn họ sẽ thêm vào một loại từ mới cho “ calligraphy” . Nhưng sự thực là tôi đã bị ám ảnh bởi nó ngay lập tức.Tôi đã vẽ những chữ “ love”,
“luck”, “life” và “knowledge” ,vẽ đi vẽ lại nhiều lần .Lúc đầu thì chậm chạp và cẩn thận giống như đứa trẻ tập viết ,sau đó nhanh hơn và tốt hơn.
Là một chuyện tốt khi máy bay ko có trang bị cho việc viết lách trên trời ,nếu ko tôi sẽ cố gắng thuyết phục người phi công thử viết chữ Rock on theo chữ viết của người Trung Quốc cổ , được ko nhỉ?
7 thói quen tôi bị ám ảnh trên 5 giây
1: Chữ nghệ thuật
2: Hoa văn hình hạt tròn
3: Đan lát ( khoảng 2 s)
4: Vở dán bài rời
5: Đọc câu chuyện về cuộc đời của Einstein
6: Trở thành nhà sinh vật học biển
7: Thời trang cao cấp
Một vài người tin rằng chữ viết của bạn nói lên tất cả những bí mật về bản thân bạn , từ những nét nghiêng, những nét uốn, những dấu chấm của những bản danh sách viết vội hay những tờ giấy chú ý hợp lệ trong lớp cũng bộc lộ rõ mọi điều mà bạn biết về người ấy. Đó là 1 ý kiến tuyệt vời ,nhưng thực sự tôi nghĩ rằng điều duy nhất mà mọi người có thể nhận xét từ chữ viết của tôi là tôi đã viết nó với bàn tay còn lại. Tôi đã làm hầu hết mọi thứ như chải tóc, mở cửa, cầm nĩa, và đeo yên cho ngựa của mình với tay trái. Và bạn biết ko bố tôi đã có một nhận xét :
Đôi lúc cảm nhận của thế giới có đôi chút “ ngược” ngay cả khi tôi cố gắng giữ mọi thứ hướng về bên phải.
Có thể bởi vì tôi đã cảm thấy quá tin tưởng ở họ. Tôi luôn nhận được sự bảo vệ tuyệt đối về đôi bàn tay của mình. Tôi biết, tôi biết ,thật là kì. Nhưng tôi chỉ biết tin tưởng như vậy . Thế nhưng đôi bàn tay đó đóng vai trò vô cùng quan trọng. Nguồn năng lượng của tôi xuất phát từ chúng, mọi thứ! đều đến từ chúng.
Bàn tay phải của tôi là dành cho nghệ thuật. Tôi sử dụng nó để chơi đàn guitar và viết. Còn tay trái là để tự chăm sóc bản thân. Để chải tóc cho đứa em gái bé nhỏ. Để nắm tay những người bạn. Để làm cho puppy của tôi –Sofie cảm thấy thoải mái và rồi chúng tôi có thể ngủ thiếp đi cùng nhau.
Tôi để cả hai bàn tay thơ thẩn, thả hồn trên phím đàn piano, tự tìm kiếm những nốt nhạc đúng. Đôi bàn tay của tôi tự suy nghĩ khi tôi viết nên những tác phẩm của mình. Chúng tự lật những trang sách cuốn Bible, và tìm kiếm những sự thật. Nhịp điệu khiến cho bài hát trở nên rõ ràng hơn, như tôi gõ liên hồi trên mặt bàn . Tôi cảm nhận xuyên suốt con đường của mình trong những khoảnh khắc khó khăn. Tôi muốn tất cả những gì mình làm đều trở thành tác phẩm nghệ thuật và tình yêu. Tôi là ai.Tôi nói gì
Tôi thuận tay phải? Tôi thuận tay trái? Tôi ko thuận tay nào? Tôi là một ca sĩ hay 1 diễn viên? Tôi là nhà xuất bản sách hay chỉ là 1 con người bình thường? Tại sao tôi ko thể là tất cả những người như trên? Tôi xuất hiện trên televison, tôi viết sách. Nhưng tôi cũng yêu cái khoảnh khắc quây quần cùng gia đình mình. Và tôi cũng đã cảm nhận sự cô đơn –một con đường tốt- bên trong đầu tôi.Tôi là 1 người mà bạn biết qua television, photorgrap,hay ngay cả với cuốn sách này? Hay là tất cả, hay một trong số chúng, rất khó nắm bắt và càng khó hơn đẻ vạch ra rõ ràng. Có thể gọi về tôi như thế nào?
Nhiều người biết đến tôi như là Hannah Montana, nhưng Hannah chỉ là 1 nhân vật trên television. Cô ấy là hư cấu. Chắc chắn rồi, tôi đã đặt rất nhiều bản thân mình vào cô ấy. Tôi cố gắng đưa cô ấy đến gần hơn với cuộc sống. Nhưng ngần đó chưa đủ để khiến cô ấy trở thành thực, và cũng ko khiến cô ấy trở thành tôi. Đây là cuốn sách của tôi – cơ hội đầu tiên để nói về câu chuyện đời tôi với những từ ngữ của tôi. Nhưng để nói về câu chuyện cuộc đời mình tôi phải nói về Hanah. Và điều đó cũng ổn thôi. Bởi vì tôi không hiểu vì sao mọi người lại liên hệ giữa Hannah và Miley Sewart- một biến đổi cái tôi của tôi trên television. Trong mỗi chúng ta tồn tại nhiều khía cạnh phức tạp. Chúng ta là ai- và chúng ta nên là ai khi mà chúng ta muốn theo đuổi giấc mơ của mình.
Giống như tôi luôn trả lời những câu hỏi về bản thân mình: “ Tôi phỏng vấn trên ti vi ,radio,và cho các tờ báo. Tôi nói chuyện với các phóng viên và những người lạ trên phố . Nhiều lần và nhiều lần , ttoi nói chuyện với mọi người ( cho đến lúc này mọi chuyện đều là sự thật ) ,đó là một tour diễn rất lớn , buổi trình diễn cũng rất thú vị ,và tôi vô cùng tự hào về album của mình. Nhưng chưa bao giờ có ai đến chỗ tôi và hỏi : “Hey, bạn cảm thấy thía nào về đôi bàn tay của mình? Nó có liên quan gì đến nghệ thuật của bạn( ) .Chúng có ý nghĩa gì với bạn .Cuốn sách này là nơi mà tôi có thể giải thích ,đùa vui ,suy tưởng và tự khám phá điều thực sự quan trọng với mình. Tôi muốn trả lời những câu hỏi mà tôi chưa bao giờ đc hỏi . Tôi muốn bản thân mình bớt cảnh giác .Tôi muốn nói về ý nghĩa của âm nhạc đối với mình và tôi muốn bày tỏ rằng cuộc sống của mình ko chỉ tràn ngập trong ánh sáng và màu sắc cầu vồng . Nó ko giống như một cuộc sống mà tôi chưa bao giờ bị tổn thương hay tan vỡ. Tôi đã từng chịu nhiều sức ép , không ai cần đến, buồn rầu,chán nản và cô đơn. Cũng như đã từng cảm thấy hạnh phúc và biết ơn. Tôi muốn chia sẻ chính con người mình chứ ko phải 1 cái tôi xa lạ trên photo hay một cô gái lộng lẫy –người xuất hiện trên các số tạp chí, mà là 1 đứa trẻ đc sinh ra ở Na ,người yêu thích Marily Mo.. ghét rau ,luôn luôn có những ý kiến thú vị về đôi bàn tay của mình.
Tôi vt cuốn sách này năm 14 tuổi ,và hiện nay đã hoàn thành nó năm tôi 16 tuổi . Tôi thực sự quá trẻ để vt về cuộc đời mình. Nhưng tôi nghĩ rằng người trẻ tuổi cống hiến rất nhiều điều ,tôi làm và tôi hưởng thụ .Không có gì là ko ổn vì bạn còn trẻ . Tuổi trẻ tràn đầy năng lượng !Chúng ta có nhiều điều để nói ,chúng ta ko bao giờ cạn kiệt những ý tưởng ,ý kiến thú vị ,những cơ hội. Cho đến bây giờ tôi vẫn đang tới gần sự khởi đầu của cuộc đời mình. Tôi có những chặng đường đáng kinh ngạc và nó trôi đi cực nhanh .Bởi vậy tôi muốn lên một kế hoạch cho chặng đường của mình ngay tại đây- ngã rẽ quan trọng của con đường-trước khi hình ảnh của nó bắt đầu mờ dần khi tôi đang tiếp tục cố gắng ko ngừng. Tôi hi vọng bạn có thể dừng lại và dạo chơi với tôi trong 1 lát.
Viettrans by Milan
mình ko bt post vô pót nè đúng ko vì FR mình ko có phần trans MTG :gbcvb: :gbcvb:
nếu post nhầm hi vọng mọi người bỏ qua hen!!!!!!!!11